"Trong lòng ta suy nghĩ làm sao thì ta như vậy".Tôi lại nghĩ rằng người ta trả lương cũng chỉ để tôi làm công việc ấy.Nỗi tỉnh lớn đều có một chi nhánh và đã không tiếc tiền quảng cáo.000 người có nhiều người chết từ 50 đến 55 tuổi thì trong số 163.Tôi đã học được một bài học mới, không cò lo lắng, không còn tiếc thời phong lưu trước, không lo về tương lai nữa.Mà tôn giáo thời nào cũng đem lại cho tín đồ hai kho tàng rất quý: nhẫn nhục và cậy trông".Và "mới đây", cách nay khoảng hai tháng, tôi thấy trên một tờ nhật báo nọ, vị bác sĩ phụ trách chuyên mục tư vấn sức khỏe khuyên độc giả "bệnh nhân" rằng, ngoài thuốc men và nghỉ ngơi tịnh dưỡng, nên đọc tìm cuốn Quẳng gánh lo đi và vui sống."Những nhà kinh doanh không biết thắng ưu sầu sẽ chết sớm".Một lần, trong trận Nam Bắc chiến tranh, khi nghe bạn thân tố áo những kẻ thù cay độc nhất cảu mình, ông nói: "Các anh còn giận dai hơn tôi nữa.Tôi lo lắng quá, mỗi ngày một thất vọng thêm, không biết phải làm sao đây.