Nhưng ta không cho nàng nói.Nữa, ta đang viết những điều bình thường thì nhoáy một cái là xong này với một sự nỗ lực đầy khó chịu và đau đớn của đầu óc quá tải đâm chậm chạp.Nhưng lại ý nói về sự bỏ học để theo con đường mình chọn của tôi.Hôm nay là thứ 2, chị út đã đỡ khá nhiều, bác trông vẫn khỏe dù mấy đêm đều ở lại viện trông chị, sáng lại về bán hàng.Và trở lại chiếc bàn bé nhỏ kê ở góc phòng…Dù không có nhiều thời gian, ta phải nghĩ đi nghĩ lại, viết đi viết lại khá nhiều chỗ chứ không như mi đọc vèo một phát cho xong mà chẳng nghĩ gì đâu.Nhưng như một thói quen, bạn lựa chọn ngủ tiếp.Không hẳn là chúng ta thích nói dối, cũng không chắc là thích đùa.Nhân vật đã xài gần hết dữ kiện hay ho.Mà tôi đợi nhiều năm nữa thực tế trả lời.
