Qua phút mừng rỡ ban đầu, mặc dù được ngồi trên lưng lạc đà trở về nhà ông Nana-naid, ông vận không sao thoát khỏi lo lắng.Tuy rất thắc mắc nhưng tôi vẫn cẩn thận làm theo lệnh bà.Từ lâu đài của nhà vua, Rodan, người thợ rèn giáo mác của vương quốc Babylon, hớn hở điều khiển con ngựa chạy như bay về nhà.Nếu thế, có người nào đưa ra đề xuất khác để chúng ta tiếp tục thảo luận không?Nhưng tại sao cuối cùng túi tiền của mọi người vẫn xẹp lép như nhau? Vậy các bạn có bao giờ thắc mắc về vấn đề chúng ta thường gọi là “những chi tiêu cần thiết trong cuộc sống hàng ngày" không?Tôi phải thường tính toán các khoản chi tiêu sao cho gia đình tôi không bị đói.Trên lưng mỗi người là một túi da dê đựng đầy nước.- Hầu hết những người dân ở Babylon chỉ có đủ tiền để sống trong những khu dân cư tồi tàn.Anh ta chỉ muốn có thật nhiều tiền để tiêu xài.Tối đến, thay vì có lều lán hay ổ rơm để nằm nghỉ, bọn ông chỉ nằm trơ trụi trên mặt đất, mặc cho gió cát và cái lạnh hành hạ thân xác.
