Sáng nay bạn mặc cái quần bò ông anh cho, khá vừa.Cái đêm mà khi phóng xe trên con đường cao tốc đến nhà máy, tôi cảm thấy mình đã ngồi trên một chuyến xe du lịch và đi qua từ lúc hình như nó còn chưa mở.Ông lão giật thót mình: Ấm!Con người đang bắt đầu có mong muốn chân thành hơn về giệt giặc nghèo đói cho nhau, đó là một dấu hiệu sáng sủa.Vâng, lúc đó, một chú sấn đến rút chìa khóa xe của tôi và bảo: Mẹ mày, mất dạy.Ở đó, chắc thấy bộ dạng phơn phớt của mình, đồng chí công an cũng không thể không theo nghiệp vụ mà ngờ hoặc.000 đồng, bớt 1000 còn 34.Và tôi sẽ cố tâm niệm sẽ quay về.Cũng chẳng nhớ được nhiều.Như tiếng mưa đá gõ lên đầu những mầm hoang vừa nhú.
