Cho đến bây giờ vẫn thế, họ vẫn luôn chứng kiến tôi nằm ườn, viết lách, gõ, và đi đá bóng.Thất vọng, tụt giá rồi.Còn mình bạn với chiếc xe cạn xăng.Tôi thấy ông có khiếu phê phán đấy.Tôi nhặt mũ lên, nhìn người chị vừa dịu hiền vừa bướng bỉnh khóc, lòng tràn ngập những cảm xúc kỳ lạ.Cái đuôi nó rơi xuống màn hình.Nhưng trong tiềm thức, trong bản năng thường xuất hiện những cơn đói da.Ông có nghĩ rằng tôi có thể giết vợ tôi bằng chính câu chuyện ấy không? Một ngày tôi đến, thấy nàng đã lạnh cóng, trên ngực nàng là cuốn Ra đi thanh thản mà tôi viết theo đơn đặt hàng của ông.Cũng dễ hiểu, đã bon chen thì mấy ai còn sáng suốt.Cô gái bảo: Vô duyên.
