Vô phòng giấy của ông, tôi thấy ông đương bận kêu điện thoại.Con Rex hiền và dễ thương.Rồi thì con chạy lên cầu thang.Bạn hãy in sâu vào óc hình dung nhân vật có tài năng, trung tin và hữu ích mà bạn muốn trở nên rồi mỗi giờ trôi qua, sức tưởng tượng sẽ lần lần thay đổi bạn cho tới khi thành hẳn nhân vật đó.Khi một người nói "không" một cách thành thật và quả quyết thì tiếng đó không phải chỉ phát ở ngoài môi mà thôi đâu.Tôi nổi điên, muốn liệng bộ đồ vào đầu họ, thì thình lình, người chủ gian hàng tới.Cho nên người ta trốn mày hết: không ai chỉ bảo chi cho mày hết, vì vô ích.Ông này cũng không ra ngoài lệ đó.Mà có lẽ bây giờ tôi vẫn còn thích nữa.Còn ông Paderewsky, một nhạc sĩ dương cầm nổi danh, rất được lòng người bếp da đen hầu ông trong toa xe lửa riêng của ông.
