Bạn chỉ làm cái việc mà nếu nó vô nghĩa thì bạn chấp nhận là kẻ ngộ nhận, nếu nó có nghĩa mà không làm thì hóa ra bạn là một kẻ hèn.Với người nghèo thì nó đánh vào thực phẩm.Đó là những lúc bạn thấy mặc cảm khi viết chuyện này.Đó là những lạc thú thay thế cho thứ lạc thú hung hãn mà bạn có thể đập tan cái bàn thờ to của mẹ, xé tung tất cả những cuốn sách và lấy ghế quật nát cái tivi.Để tôi có thể đấm vào mặt ông ta, đập tan cái bàn rồi ra đi.Nhưng cho bạn nghỉ tí đã.Hoặc đơn thuần là sự hiểu lệch lạc được lan truyền…Thực hiện xong được tâm nguyện tiếp theo này, có lẽ bạn có một chút bình thản để chơi cuộc chơi của họ.Bởi họ đã thấy, chưa hết nhưng đã đủ thứ đồi bại của đời sống.Nhà bác bắt đầu vắng vẻ, chị cả đi rồi, anh họ thì thi thoảng mới về, chị út khoẻ lại phải vào trường, chỉ mấy hôm được ở nhà ôn thi, cô bé giúp việc mau miệng cũng xin về nghỉ một thời gian.