Tuy nhiên, không phải lúc nào cũng có thời gian mở tủ đọc lại.Tôi thì thế nào cũng được, khi khoẻ.Rồi cũng bước vào phòng giám đốc, nói em đã làm được gì đâu.Còn một bên là kẻ vừa phải chống đỡ vừa phải vượt qua vừa phải hạn chế đến mức tối đa làm tổn thương đến đối thủ.Tôi còn e ông cụ sẽ khỏe lên sau khi tiếp xúc với ông.Những kẻ bao che, đỡ tội cho chúng cũng không phải là người.Nhà văn lại mở mắt ra và mỉm cười: Mình đã đúng.Và khi ấy, nó làm người ta rung động nhiều hơn.Mẹ: Em cảm ơn các bác đã lo cho cháu.Nhưng mà cái câu ấy, nó kéo nước mắt ra rớm trên mi.
