Tôi biết nó nhạy cảm và có những năng lực tiềm ẩn.Họ cảm ơn một cách khách sáo hoặc im lặng như không có chuyện gì xảy ra.Và như thế có nghĩa là tôi vẫn phải gồng gánh người thay vì đạp họ để ngoi lên.Nói dối! Ừ, nói dối, nhưng con người có lúc không nên đối diện với chính mình.Mẹ khóc vì đau nhưng cũng nhẹ đi thôi.Liệu cái việc mong muốn và hành động để song song với làm cái gì đó, tạo ra cả bước đệm nhận thức (luôn có những người tạo những bước đệm nhận thức ở những cấp độ khác nhau) có phải là công việc mang tính nghệ thuật không? Đây là thời điểm thần kinh mệt mỏi nên bạn hay bị hoang mang như thế.Như một con rết hoặc như một con rắn.Dưới cái chân đế vuông đó lại là bốn cái chân nho nhỏ như cúc áo sơ mi, dày chừng gấp đôi.Nhưng lúc đó tôi chỉ nghĩ tới nàng.Và bạn liên tưởng tới Zidane.
