Robin Dawson, bạn của tôi ở Evanston, Illinois, vì đã dạy cho tôi cách tránh bị bẽ mặt khi tôi không theo kịp mạch câu chuyện mà họ đang nói;Mẹo nhỏ rất thông minh, Tova ạ! Cô đã ghi điểm bằng cách khen người hướng dẫn, tiếp viên hàng không, và người tổ chức bữa tiệc theo cách giả vờ nói với tôi nhưng nói hơi to cốt để người được khen có thể nghe thấy.Tôi chưa thử vỗ vào mũi bao giờ.Trong khi Người làm mất Thời Gian đang nói, hãy vẫy tay ra hiệu cho một người giàu trí tưởng tượng sau lưng anh ta.Đó là nơi mà người ngồi cùng tôi trên chuyến bay từ Denver sống.Đó là một cử chỉ tế nhị, không làm khó chịu và thể hiện rõ ràng với người quen, Tôi muốn ôm bạn nhưng có lẽ việc này không phù hợp.Trên thực tế, nhiều người nói bằng giọng khá đều bởi vì họ không muốn hét lên làm điếc tai người nghe, và họ nghĩ là nếu họ thì thầm thì không đủ nghe.Chỉ cần Palmer ghi tiêu đề thư bằng một câu, Leil, anh nghĩ sẽ thích xem truyện này, có lẽ tôi đã có cuộc hẹn thứ hai với anh.Anh ấy dường như hoàn toàn thích tính hài hước khá vớ vẩn của họ.Bà ấy thậm chí không nhận thức được cả điều đã rõ ràng lúc đầu bạn căng thẳng đến mức nào và nụ cười của bà đã làm tan biến sự căng thẳng như thế nào.
