Tôi nhớ câu trả lời của họ thường là: “Đừng có mơ tưởng hão huyền.Giờ đây ở tuổi 30, Sue đã là người tự do về tài chính, nhưng không phải bằng cách kiếm ra một đống tiền, mà bằng cách giảm bớt chi phí sinh hoạt cá nhân một cách hợp lý và có ý thức.Điều đó có nghĩa là bạn hoàn toàn không thay đổi, không quay lại, là cho đi một trăm phần trăm mọi thứ bạn có để trở nên giàu có.Họ sống hoàn toàn trong thế giới hữu hình.Tôi đoán cha tôi đã than phiền với ông về sự tồn tại thiểu não của tôi, bởi khi thấy tôi, ông có ánh mắt rất thông cảm mà người ta thường có trong một đám tang.Cũng như thế, nếu bạn nghĩ tiền bạc là không quan trọng thì đơn giản là bạn sẽ không có đồng nào cả.Tất cả những câu nói liên quan đến tiền bạc mà bạn nghe từ khi còn nhỏ vẫn đọng lại trong tiềm thức của bạn, là một phần của kế hoạch tài chính trong tâm thức và chính là cái đang điều khiển cuộc sống tài chính của bạn.Rồi phần khác liền nhắc khéo: “Ừ, rồi ai nấy đều xúm lại xin xỏ, nhờ vả ngay cho mà xem”.Vì vậy, cuối cùng tôi bắt đầu lắng nghe.Làm như vậy, số vốn của bạn cứ tiếp tục tăng lên và bạn sẽ không bao giờ lo sẽ rơi vào cảnh túng thiếu cả.
