Tại đây, anh gặp Mathon đang ngồi chễm chệ trên một tấm thảm lớn và thưởng thức bữa ăn do những người nô lệ da đen dọn lên.Bọn quản nô không ngại ngần giáng những trận roi xuống đầu của họ.Họ là những người thu mua gia súc giống tôi.- Điều đó là hẳn nhiên.- Dabasir, cậu có linh hồn của một người tự do, hay linh hồn của một kẻ nô lệ?Trong đầu óc của tôi chợt vang lên câu hỏi: “Chẳng lẽ tôi chôn vùi xác ở xứ sở hoang vu này sao?”– Trong hai câu chuyện trên, dịp may vụt khỏi tầm tay là do sự trì hoãn của chúng ta.Ngoài ra, thức ăn được cho vào những cái máng lộ thiên và để mọi người tự ăn lấy như một bầy lợn.Bởi vậy, cũng giống như một sự tự bảo vệ mình nhằm chống lại những điểm yếu kém của bản thân, trong những cuộc thương lượng, tôi luôn phân tích lòng tự tin của mình.Các anh nên học thuộc lòng ngay từ bây giờ và không ngừng tìm hiểu, khám phá để nắm được ý nghĩ của nó một cách thấu đáo.
