Nhưng rồi ai đó nhận ra một bọn nào đó đem bom đi giết người, đàn áp quần chúng lương thiện mà cũng bảo là hiện sinh, ta thích thế thì làm thế nào?Cả hai trạng thái đều như cơ thể không phải của mình.Chợt thấy một khoảng xanh cỏ cây khá đẹp giữa cái bệnh viện xập xệ này.Tôi hơi ngại sau cái kẹo là một sự thân quen.Đi lên, đã có người lấy thuốc ra hộ rồi.Nhà văn cười gượng: Tại anh chưa ăn sáng thôi, mình ạ.Cũng có thể không, người đời thờ ơ lắm, chỉ để ý đến những gì mang tính kích động mà thôi.Một hai lần không ăn thua, bạn vùng mạnh, rồi cũng thoát.Không có nó thì sao? Cuốc bộ hoặc đi xe buýt.Và nghĩ rằng đâu là lí trí đâu là trái tim khi mình vừa rung động vừa nhận thức được nó.