"Từ lâu rồi - ông nói - tôi ghi trên một cuốn lịch những công việc buôn bán mỗi ngày.Rồi nó lại bận bi-gia-ma như người lớn.Đã bốn năm rồi, ông ta kiếm cách bán bánh cho một khách sạn nọ ở Nữu Ước.Khuyến khích họ nói về họ.Đừng tỏ ý kiến của mình ra nữa, trái lại nên hỏi ý kiến của y.Cho nên muốn sửa đổi một người mà không làm cho họ phật ý, giận dữ:Ai cũng thèm khát được người khác quý mến, hiểu biết và thương hại mình nữa.Ai kia chứ đại tá House thì không khi nào ngu dại vậy.Tư tưởng đó tóm tắt trong một câu này, có lẽ là định luật quan trọng nhất trong thế giới: "Con muốn được người ta cư xử với con ra sao thì con cư xử với người ta như vậy".Trong khi cậu học trò đọc bài ngụ ngôn đó tại một nơi rất xa làng cậu ở, thì tại tỉnh Boston mà hồi đó tôi không có hy vọng gì đi tới được, xảy ra một chuyện chứng minh chân lý dạy trong bài ấy.