Khi mà trước hôm thi đại học một ngày, mẹ dẫn tôi đến nhà một ông thầy.Bác bạn đã ma sát nhưng lại quên sự ngừng nghỉ, đứng im tương đối bồi đắp năng lượng cho mình để va đập đúng những góc cạnh cần thiết.Bạn nghĩ liệu có âm mưu nào đang đe dọa sự yên bình kha khá này không? Bạn có giống một kẻ đến sân bóng với những âm mưu trong đầu? Dân tình chúng ta thật hồn nhiên.Bạn cười cười, thế là vẫn chưa hết mơ rồi.Nhủ cố nhớ mà viết lại những đoạn thú vị.Có lần bạn tự hỏi phải chăng đó là hạn chế của mọi kẻ cô đơn.Tôi cứ đứng đó, trước cửa đồn các chú, nghĩ ngợi miên man, chẳng biết để làm gì, chẳng lo lắng hay hồi hộp gì.Bạn chỉ muốn họ nhìn vào sự thật nếu họ còn khả năng nhìn.Trong mơ, có lẽ bạn suy nghĩ chậm chạp và cảm nhận hình ảnh lờ đờ hơn bình thường.Không biết trận chung kết này, ở nhà có một vé, ai đi.
