Nó có thể phản bạn và làm bạn lạc lối đấy.Hai mươi bốn giờ đó là của bạn đấy, không có của cải nào quý hơn.Thế thì tại sao bạn lại không rời khỏi nhà, lại cột đèn gần nhất với một cái vợt rồi nhận xét đời sống của các loài bướm đang đập cánh chung quanh ánh sáng, rồi sắp đặt lại những điều tìm được rồi dựng lên một thuyết?Nó ngắn quá đi thôi.Thành thử chúng tôi không thể .Làm thế nào để sắp xếp cuộc sống một cách hợp lý và khoa học, tận dụng những giờ phút rảnh rỗi tưởng là dư thừa vào những việc có ích đó là một cách để "tăng tuổi thọ", để kéo dài khoảng cách hữu hạn của đời người, cũng là một trong những bí quyết hương tới thành công.Nhưng thế nào bạn cũng phải chú ý tới bổn phận đó vào một lúc khác.Mà cũng không ai lãnh nó nhiều hơn hoặc ít hơn bạn.Đáng lẽ tôi chỉ cho bạn thì xin bạn chỉ lại cho tôi.Nhưng dù giàu đến bậc nào, bạn cũng không thể mua lấy được một phút.
