Khi biết kích thích thần tượng danh dự, họ sẵn sàng hy sinh.Bạn có cười nôn ruột chưa, mà hầu hết bạn trai qua thời thiếu thanh niên đều mắc ít nhiều chứng na ná như vậy.Những bà mẹ biết nói ngọt ít có con trai làm biếng.Các tôn giáo sao mê tín quá.Họ chưa là vĩ nhân nhưng chí của họ không vừa: họ muốn cho đời họ một cái gì.Họ không khinh người, nhưng thương hại kẻ không cấp bằng, tiếc sao lại có kẻ thất nghiệp, bực dọc người lớn không trị được hạ cấp, bất mãn sao người già hủ lậu, tủi nhục khi xã tắc đảo điên, phẫn uất khi cương thường đỗ nát.Nếu thiếu óc khiêm nhu và dè dặt họ có thể cao hứng cho các bậc lão thành là hũ lậu, các kẻ đương hoạt động là lầm đường, người đồng niên với họ là tư lự, giai cấp nhỏ hơn họ là ngây thơ.Mà khi ngủ ta không dùng ý thức, nhưng tiềm thức hoạt động mạnh.Bài vở họ cẩu thả hay không làm là thường.Người ta nói không vô lý: lửa gầm rơm không trầy thì trụa.