Mưa bắt đầu rơi rầm rầm, gió gào rú.Hoặc họ vẫn khăng khăng là mình đúng.Mà sao không thấy khuôn mặt, giọng nói, xúc cảm nào mới.Một bữa cơm tối, bố mẹ cãi nhau, bố đập tan mâm cơm.Mà việc này xảy ra như cơm bữa.Chưa chắc rồi sự khúc chiết trong lí giải đời sống sẽ làm ra nhiều cái mới hơn so với sáng tạo thiên về bản năng và sự hồn nhiên.Có điều, em chã thích.Lưu ý: Hắn không chắc là tôi.Chỉ như mỗi ngày đều đều ăn một phát búa gỗ vào đầu.Lá rơi trên đùi em cũng sực nức hương buồn.