Nằm trên giường cả ngày, lúc nào cũng có người bên cạnh nhưng ít trò chuyện được, những ý nghĩ gì diễn ra trong óc chị? Giờ thay băng, người thân bị xua ra ngoài hết, bạn đi lòng vòng.Và ta chỉ là những họa tiết trang trí cho bức tranh vĩ đại mà hắn vẽ ra.Đó là những lúc bạn thấy mặc cảm khi viết chuyện này.Điều khiển người già bằng những nơi an dưỡng nhàn nhã.Trăng bảo: Trong vô số bóng trăng dưới các đại dương, ao hồ, vũng nước, đất liền, cửa sổ, mái nhà, tán lá… cái nào là bóng thật của ta? Cuội bảo: Đồ ngốc! Trăng bảo: Tại sao? Cuội bảo: Đồ ngốc! Ta mà biết ta đã không bảo cô ngốc.Trẻ con hay người lớn.Đang viết, à không, nói, à không viết, à có nói, chơi thôi.Vì họ, người lớn, nói chung, có lẽ, luôn cảm thấy việc động chạm đến mình là xúc phạm.Vô tâm thì cho chết! Còn phàn nàn gì nữa.Đòi hỏi một sự hy sinh và đùm bọc lẫn nhau ngay lập tức trong cả một cộng đồng con người lây nhiễm sự vị kỷ, sức ì và thiếu niềm tin mãn tính là một điều viển vông.
