Đáng tiếc là người nghèo và nhiều người thuộc giới trung lưu chỉ chú trọng vào thu nhập từ việc làm mà xem nhẹ các yếu tố còn lại.Đã đến lúc ngừng đòi hỏi và bắt đầu dẫn dắt.Nếu bạn vẫn bảo vệ quan điểm cứng rắn đó và chọn cách trở thành một người tốt, hãy “tốt vừa đủ” để khỏi đầu độc thế hệ sau bằng thứ niềm tin làm suy yếu bản thân, thứ niềm tin mà bạn có thể đã vô tình tiếp nhận từ cha mẹ mình.Một số người cứ mải miết để dành, để dành, để dành, và đến khi phần trách nhiệm và lý trí đã được toại nguyện thì phần nội tâm lại không thỏa mãn.Bạn nên nhớ rằng dù bạn giàu hay nghèo, làm ăn lớn hay làm ăn nhỏ, thì các vấn đề vẫn không tự biến mất.Đó là bạn nhớ đừng ở gần một người hay than vãn.Còn một điểm khác nữa mà chỉ người giàu mới biết: Mục đích của việc làm giàu không phải là có thật nhiều tiền, mà là để giúp bạn phát triển bản thân trở thành một con người tốt nhất trong khả năng của bạn.Họ bao giờ cũng dùng phiếu giảm giá để mua bất cứ thứ gì, thậm chí mẹ cô còn có một chiếc hộp xếp đầy phiếu giảm giá và tất cả đều được phân loại rõ ràng.Tôi quay sang nói với cả thính phòng: “Nếu bạn để cho ba giờ lái xe, ba giờ ngồi máy bay, thậm chí ba ngày đi đường vất vả, ngăn cản bạn làm những việc bạn muốn làm và phải làm, vậy thì còn những điều gì khác tiếp tục ngăn cản bạn nữa đây?Cuộc sống thoải mái có thể làm bạn cảm thấy ấm áp và an toàn, nhưng nó không tạo cơ hội để bạn phát triển.