Bố nhường khán đài A cho chúng tôi.Sau khi ngáp chừng ba cái trở lên.Hai tiếng trước tôi đang… Đang làm gì nhỉ? Mẹ kiếp! Cho tôi 2 tiếng nữa để nhớ ra.Những người quanh ta quên rằng đời sống cần có những sự chuyên môn hoá.Bạn từng lấy viết làm phương tiện, làm một thứ bầu bạn qua ngày.Trông cậu buồn cười quá.Ta không phải là tên sát nhân.Vậy mà em chỉ bảo: Em chịu!.Bác gái hơn đứt bạn về khoản ăn nói, bạn chỉ biết ngồi cạnh bà, bóp đôi vai, đôi tay gầy guộc, khô quắt.Nhưng không phải là tất cả.
