Anh ơi, cháu nó hứa với anh gì này… Ồ, được rồi.Đây là những phút giây mà con người có quyền được sướng.Hoặc có nhưng không nhiều.Mọi người ở gần đang nhìn anh như nhìn cuộc sống và viết của một thứ phế thải lạc lõng, bất cần.Có người cúi mặt bấm di động.Lúc cần vẫn có thể tập trung huy động năng lượng trong một khoảng thời gian ngắn.Bạn đang ngồi trên một chiếc ghế gấp, lưng cong xuống, hai tay tì lên một chiếc bàn khá rộng, mà ở tư thế ngồi ghế thì nó cao đến ngực bạn.Thế đã là tốt lắm rồi.Cái nồi inox đen sì.Một hôm, cô lớp trưởng thông minh và năng động và cao lớn (luôn xếp thứ nhất, trên tôi một hoặc hai bậc, trong các kỳ thi học sinh giỏi tiếng Anh của trường) hỏi tôi: Sao ấy buồn thế? Tôi đáp: Buồn ngủ.
