Khi chia tay,nhiều người trong chúng ta cảm thấy mọi sự ngưng đọng trong một khoảnh khắc nào đó .6 tháng, rồi 9 tháng trôi qua, tôi vẫn chưa có việc làm.Ông đi ăn xin ngay cả trời bão hay những đêm giá lạnh để gia đình sống sót .“Rất ít ai đi trên con đường dẫn đến thành công mà không bị một hay hai lỗ thủng”.Và khi tôi hỏi cô tại sao cô không thể đạt được 500.Vậy đâu mới là thành công thật sự? Tôi chắc rằng tất cả chúng ta đều đã biết hoặc đã nhìn thấy cầu vồng.Nhưng điều tôi thật sự muốn nói ở đây là đáu tranh,dù thuộc về thể chất hay tinh thần ,luôn giúp chúng ta phát triển cả về thể lực lẫn tinh thần.Tôi quá bận rộn nên chẳng còn thời gian đâu để tội nghiệp bản thân.Tôi luôn tự hỏi tại sao những người khác có thể làm bài thi hay đến thế.Vấn đề không phải là bạn rơi xuống mức nào mà là bạn đã nhảy cao lên bao nhiêu!