Đợt viết này gần như một sự thương lượng cuối cùng của một giai đoạn với dư luận và người thân.Và hay nói ngược với mọi người như một chú bé khờ.Có nhiều cái không thanh toán được bằng lí trí.Dù không bao giờ có tận cùng.Bạn thử phân tích kỹ hơn sự lạc lõng của mình trong thế giới này.Dù không bao giờ có tận cùng.Nhưng vấn đề đặt ra là đó có phải những sáng tác hay ho cho loài người không.Mà sao không thấy khuôn mặt, giọng nói, xúc cảm nào mới.Mẹ: Hai bác có chuyện gì à? Tôi: Im lặng.Tội bác quá, bệnh nhân này quả khó chữa.