bonus: người bình thường làm thiên tài khó thế nào thì thiên tài làm người bình thường cũng khó không ít hơn thế.Thế là sáng xách xe đi rồi lẻn về nhà ngủ hoặc viết.Nước mắt tôi lại rơi.Tôi thì cất lại trong đầu.Không thì rồi nó lại trở thành một thứ đàn ông đầy ngộ nhận và hằn học.Một số cô bạn cùng lớp cũng thế.Tôi muốn đâm vào đâu đó.Đấy là tại ở trong môi trường luẩn quẩn.Tôi mặc cảm trước họ, trước nàng, khi nàng cao hơn tôi, những ngón tay dài hơn những ngón tay ngắn ngủn của tôi.Chúng không quá gay gắt, bộp chộp và bất cần lí lẽ như bọn khủng bố.