- Còn tôi không tin vào sự thành thật của ông.Ông cụ bảo thích nhấm nháp sự đau đớn ấy.Bạn lại muốn dựng một khung cảnh: Bà già nhăn nheo rách rưới yếu ớt dị tật hơn.Nói thế nào đây? Khó quá! Tốt nhất là cứ loanh quanh luẩn quẩn.Hoặc các cậu bảo: Đằng ấy chả hiểu quái gì về hiện sinh cả, thế mà cũng nói.Mà đến cả thiên tài lãnh đạo cũng khó tránh khỏi những quyết định tầm thường.Và lại thấy quyển sách bị xé.Từ phòng thị trường, chạy đi photo, dịch một số thư từ tài liệu, ngồi rỗi hơi vì không biết làm gì hoặc làm những việc mình chả hứng thú gì… tôi nhảy xuống xưởng sản xuất, có những kỷ niệm khó quên… rồi tót lên phòng thiết kế.Cười vui cho dễ sống.Hoặc về sau mới lí giải được.