Ông tâm sự với tôi: “Khi tôi mới qua tuổi 20, ở San Francisco thời kỳ cuối thập niên 1960, tôi đã làm chuyện buôn bán ma túy vặt vãnh.Trong nhận thức có ý thức của chúng ta, sợ hãi là một nỗi bất an mơ hồ nhưng không ngừng quấy rầy.Những người cứu hộ tới, nhưng không ai có thể nắm lấy để vớt anh ta lên vì anh ta không ngừng vùng vẫy.Lisa thông cảm với Bethvà muốn giúp cô ấy tất cả những gì cô có thể làm được.Và sau đó với tất cả trái tim hiến dâng mình cho nó.Không phải chất lượng tác phẩm nghệ thuật của anh ngăn cản thành công tài chính, mà chính là tính cách cá nhân anh.Cậu con trai mười ba tuổi theo ông ra trận, đúng như một người con hiếu thảo của một võ sĩ đạo.Thường thường, những chiến binh can đảm nhất vốn là những người nhút nhát nhất.Ngược lại, mẹ tôi biết bà không quan trọng, và bà chấp nhận điều đó.Có lẽ làm việc chăm chỉ không có lợi cho kinh doanh.