viết bị bắt gặp sẽ dễ bị bảo thôi đừng viết thế đợi thì làm gì ạ làm gì cũng được nhưng đừng viếtBác bảo: Cháu thì làm sao vận động trí não nhiều như thế.Có những kẻ không đến sân vì nghệ thuật sân cỏ, niềm đam mê trái bóng hay một điều gì đó tử tế.Đáng nhẽ phải là thiên tài ở khía cạnh sở trường của riêng mình cả rồi, để cho nhau hạnh phúc và vươn đến những tầm cao hơn thế.Con đường quanh sân vận động Mỹ Đình rộng và xanh, khá yên bình.Phải ăn để bác không hỏi: Sao thế? Và còn để lấy sức viết.Ngả đầu vào cái ngực vốn lép xẹp.Bác giở cuốn sách ra, vuốt lại từng trang rồi gập vào.Bạn lại tự hỏi mình trên con đường sao bạn không thấy lo lắng hay ăn năn trước cái tin ấy, bạn chỉ nghĩ đến cái có thể xảy ra với mình.Bác vòng sang phía trái tôi.
